Các Bloggers bị hành hung trong đồn Công an – Quận 1
VRNs (21.05.2014) -Sài Gòn- Những người yêu nước biểu tình tại Hà Nội và Sài Gòn hồi ngày 18.05, đã được thả tự do sau hơn 24 giờ bị câu lưu. Trong đồn công an các bạn trẻ ở Sài Gòn bị lực lượng công an hành hung, đánh đập và bị xúc phạm đến nhân phẩm.
Blogger Huỳnh Trọng Hiếu nhấn mạnh, cuộc biểu tình bị dập tắt nhanh chóng và lực lượng công quyền trấn áp người đi biểu tình: “Khi chúng tôi hô “đả đảo TQ xâm lược” khoảng được 10 – 20 phút [thời gian tôi ước lượng] thì cơ quan công an đưa loa phát thanh yêu cầu mọi người giải tán, nếu không sẽ bị trấn áp. Một số bạn trẻ lo lắng đã tách ra khỏi đoàn và đứng qua một bên. Một số người còn lại – những người chấp nhận bị bắt cùng đứng chung lại với nhau hô “đả đảo TQ xâm lược VN”. Sau đó, lực lượng công an vây chúng tôi lại trong 1 khu vực có vỉa hè rất rộng, không cho chúng tôi thoát ra ngoài để trấn áp chúng tôi. Những người nào đưa khẩu hiệu “trả tự do cho người yêu nước” bị đánh rất nghiệt ngã. Một bạn trẻ người Chăm, đang theo học ngành bác sĩ, giương khẩu hiệu có lá cờ ba sọc đỏ thì ngay lập tức cơ quan công an tấn công và đánh anh ta rất dữ dội.”
Blogger Trịnh Anh Tuấn còn gọi là Blogger Gió Lang Thang bị bắt khi cuộc biểu tình chưa diễn ra. Còn Blogger Võ Quốc Anh tham gia trực tiếp cuộc biểu tình bị lực lượng công an đánh đập và áp giải đưa về đồn công an quận 1. Blogger Võ Quốc Anh nói: “Một vài [an ninh mặc thường phục] ra tay đánh đập tôi, đập vào tôi, họ kẹp cổ tôi, hai tay tôi bị bẻ quặt ra đằng sau, lôi tôi lên xe như một con thú và đưa tôi về Công an Quận 1.”
Blogger Huỳnh Trọng Hiếu cho biết thêm: “Khi vừa bước xuống xe, ngay lập tức chúng tôi bị xúc phạm, bị chửi rủa, bị hăm dọa và họ chỉ vào mặt từng người chúng tôi và nói “chúng mày là bọn người gây rối trật tự công cộng, bị xúi giục bởi các thế lực thù địch để phá đcs. Chúng mày không phải là những kẻ yêu nước. Chúng tôi phản đối hành vi xúc phạm đến nhân phẩm của một công dân tự do. Mặc cho sự phản đối của chúng tôi mà họ tiếp tục đe dọa, tịch thu tất cả các tư trang trên người chúng tôi như điện thoại, máy ảnh, chứng minh thư…”
“Sau đó, họ đưa mỗi người vào một phòng riêng, có 3 nhân viên an ninh phụ trách làm việc với 1 người, trong 3 người có 2 người đi xung quanh chuyên làm nhiệm vụ đe dọa những người biểu tình. Tôi làm việc với một an ninh tên là Trung, có dáng người to, cao. Tôi làm việc với một thái độ lịch sự, còn anh ta với thái độ mềm dẻo nhưng vẫn luôn tìm cách đe dọa tôi. Anh ta nói với tôi, nếu tôi hợp tác với anh ta thì không có vấn đề gì xảy ra, còn nếu không thì sẽ có một người khác đến để đánh đập tôi. Tôi luôn minh định với họ rằng, tôi là một công dân tự do nên tôi có quyền đi biểu tình, tôi có quyền phát biểu chính kiến, tôi có quyền được cơ quan công an bảo vệ.” Blogger Huỳnh Trọng Hiếu kể tiếp.
Blogger Võ Quốc Anh bị đánh đập từ khi tham gia cuộc biểu tình cho đến khi vào đồn công an. Blogger Võ Quốc Anh cho biết: “Có 4 – 5 côn đồ xông vào tôi và nói “mày ra đó để gây rối trật tự công cộng phải không?”. Tôi nói, “tôi đi biểu tình ôn hòa”. Nhưng họ đã xông vào đập tôi tới tấp, đập tôi vào tường – rất đau. Khi họ đánh tôi, họ dồn tôi vào tường, để đầu tôi bị đập vào tường. Họ tát vào tai tôi khiến tôi bị tai tôi bị lùng bùng. Thậm chí có một người dùng mũi giày nện vào ống quyển của tôi, khiến tôi đau, không đi được mà phải đi cà nhắc cà nhắc. Họ thấy tôi mặc áo “Freedom for Le Quoc Quan”, họ bắt tôi cởi ra nhưng tôi không cởi, nên họ tiếp tục đánh đập vào người tôi và có những lời lẽ xúc phạm đến tôi. Sau đó, họ bắt tôi ký vào các biên bản “gây rối trật tự công cộng” nhưng tôi đã từ chối ký tất cả các biên bản đó. Tôi cảm thấy buồn, vì sao những người thực thi pháp luật lại có thể hành xử những người vô tội, những người yêu nước chống Trung Cộng xâm chiếm VN như vậy?”.
Blogger Trịnh Anh Tuấn bị đánh đập và bị xâm phạm đến quyền bảo mật thông tin cá nhân. Blogger Trịnh Anh Tuấn kể lại: “Tôi có mang theo điện thoại, laptop nên họ yêu cầu tôi mở mật khẩu máy điện thoại và máy laptop, tôi không đồng ý thì họ đã lao vào tôi đánh vào đầu, đạp một cái vào lưng tôi thế nên tôi xông ra… Tôi không đồng ý [cho họ đụng vào đồ đạc của tôi] nhưng họ vẫn tự tiện lấy máy tính của tôi, tháo ổ cứng máy tính… Họ rất là trắng trợn khi xúc phạm đến tài sản cá nhân của người khác cũng như xúc phạm đến quyền của tôi. 2 giờ đêm [ngày 19.05], họ kêu tôi dậy, để ký vào biên bản đồ đạc bị niêm phong… tôi không đồng ý ký nên họ đòi đánh tôi, nhưng tôi đã nói thẳng họ đây là hành động rất là côn đồ của ngành công an”.
Trong thời gian bị giam giữ suốt 24 tiếng đồng hồ, mọi người bị bỏ đói. Blogger Huỳnh Trọng Hiếu kể lại: “Trong thời gian 24 giờ làm việc với họ, tôi rất mệt mỏi và bị bỏ đói suốt 24 giờ đồng hồ, cho nên đường huyết của tôi bị hạ, người tôi lạnh và run. Tôi phản đối việc họ bỏ đói một công dân VN. Tôi yêu cầu họ cho chúng tôi ăn. Đến sáng [ngày 19.05], chúng tôi phản đối kịch liệt thì họ mới phát cho chúng tôi mỗi người một ổ bánh mì, để chúng tôi ăn tạm. Trước khi họ đưa chúng tôi mỗi người 1 ổ bánh mì, họ chỉ thẳng vào mặt chúng tôi và nói “chúng mày chơi được thì chịu được. Chúng mày có sức đi biểu tình thì chúng mày có sức nhịn được. Ở đây, tụi tao không mua.” Một nhân viên an ninh – đại diện cho một cơ quan hành pháp mà lại phản ứng với một người dân như vậy.”
Trên facebook chị Nguyễn Thị Ngọc Lụa, một tín đồ PGHH viết: “Ngày 18/5 vào lúc 7h15 tôi: Nguyễn Thị Ngọc Lụa, Nguyễn Thế Lữ và Huỳnh Thị Mỹ Liên đến nhà cụ Lê Quang Liêm số 182/6 Hồ Văn Huê, quận Phú Nhuận, để cùng đồng đạo Phật Giáo Hoà Hảo các tỉnh miền tây xuống đường biểu tình chống Trung Quốc xâm lược. Đến đầu hẻm có hơn 20 công an bao vây không cho vào vì bên trong nhà cụ Lê Quang Liêm có công an đang làm việc liên quan đến tạm trú tạm vắng. Họ cho rằng nơi đây đang chứa chấp những phần tử phản động. Khi xong việc tôi mới được vào. 3 chị em tôi vẫn đứng chờ đầu hẻm, 1 xe taxi đậu chờ sẵng, mở cửa xe và có trên 20 tên công an mặc thường phục ập đến đánh đập 3 chị em tôi, bắt lên xe. Tôi bị bọn chúng đá vào bụng dưới và những chỗ kín của phụ nữ, chúng xé áo dài trên người tôi. Thế Lữ chịu những trận đòn chí mạng vào đầu và ngực, chúng túm tóc bé Liên lôi lên xe, khi Thế Lữ ngất xỉu chúng mới ngừng tay, chở cả 3 về UBND phường 9, quận Phú Nhuận. Em tôi nằm co giật và nôn ói nên tôi yêu cầu họ chở em đi bênh viện thì họ đứng quay phim chụp hình.”
Cho dù bị nhà cầm quyền trù dập, đánh đập nhưng những người yêu nước vẫn xuống đường biểu tình để đất nước không rơi vào tay giặc nội xâm và giặc ngoại xâm. Blogger Võ Quốc Anh chia sẻ: “Cuộc biểu tình lần này xảy ra với một thái độ khác [của nhà cầm quyền]. Một thái độ hoàn toàn giả tạo. Tuy nhiên, riêng bản thân tôi sẽ xuống đường theo đúng trách nhiệm lương tâm của một công dân đối với Tổ quốc khi Tổ quốc đang lâm nguy, để cho cuộc biểu tình và ngọn lửa yêu nước không bị dập tắt cho dù có bị nhà cầm quyền trù dập. Bởi vì tất cả những điều đó chỉ đe dọa đến thân xác nhưng nó không giam hãm được tư tưởng tự do của con người, không giam hãm được chí khí của công dân yêu nước. Và chỉ có tấm lòng yêu đất nước mới cứu được vận nước không rơi vào giặc ngoại xâm được”.
Blogger Trịnh Anh Tuấn bị bắt trước khi cuộc biểu tình diễn ra cho nhận xét: “Việc nhà cầm quyền đàn áp người dân như vậy, thể hiện rõ bộ mặt bán nước của họ. Khi người dân lên tiếng phản đối việc TQ xâm lược thì đây quyền và đó là một cảm xúc rất thiêng liêng của một người dân đối với một đất nước đang bị xâm lược. Tuy nhiên, nhà cầm quyền có thể đi đêm với nhà cầm quyền TQ và thể hiện [những thái độ và hành vi] rất là hèn hạ bằng cách dập tắt những tiếng nói của người dân, đánh đập dã man cuộc biểu tình ở Hà Nội, Sài Gòn và những nơi khác trong ngày 18.05 vừa rồi”.
Còn Blogger Huỳnh Trọng Hiếu phản đối các hành vi xúc phạm, đàn áp của cơ quan an ninh: “Chúng tôi là những công dân VN, chúng tôi phản đối hành vi xúc phạm nhân phẩm, đánh người của cơ quan an ninh đối với chúng tôi. Cơ quan an ninh là cơ quan thi hành luật pháp nhưng họ đã sử dụng hành vi của một tên côn đồ, tên khủng bố để đối phó những người yêu nước. Những người trấn áp chúng tôi lần này, thì họ phải bảo vệ chúng tôi. Họ trấn áp những người yêu nước thì họ có phải là những người yêu nước không? Tôi xin minh định với các bạn rằng, chế độ csVN là một chế độ bán nước và những người nào phản kháng những người biểu tình yêu nước là những người phản quốc. Qua những lần biểu tình, chúng ta có thể nhận dạng ra được khuôn mặt của chế độ csVN. Những người trấn áp, chà đạp nhân phẩm đến người yêu nước… thì đây là những người đang cùng đồng hành với giặc ngoại xâm để trấn áp dân tộc VN. Những người yêu nước hãy cùng bắt tay lại với nhau để đối phó với những thế lực đó”.
Trong cuộc biểu tình ngày 18.05, những người tham gia biểu tình biết chắc chắn sẽ bị nhà cầm quyền đánh đập, bị bắt giam nhưng với trách nhiệm của một công dân thì phải lên tiếng trước giặc nội xâm và giặc ngoại xâm. Blogger Huỳnh Trọng Hiếu cho hay: “Tôi biết cuộc biểu tình này lần này sẽ bị đàn áp rất là dã man, bị trấn áp thô bạo… nhưng không vì như vậy mà tôi không xuống đường biểu tình. Tôi đi biểu tình không theo lời kêu gọi của một tổ chức nào. Tôi đi biểu tình vì tôi là một thanh niên VN. Tôi cảm thấy một thanh niên VN, một công dân VN phải có trách nhiệm biểu tình chống TQ – chống giặc ngoại xâm, bất chấp chính quyền có cho phép hay không vì đó là trách nhiệm của một lương tri, trách nhiệm của một công dân phải thực hiện làm gì đối với đất nước”.
Blogger Huỳnh Trọng Hiếu hy vọng rằng: “Ở trong đó, tôi bị nhốt với một người bạn. Chúng tôi đã chia sẻ những tâm tư và tình cảm với nhau. Hơn ai hết, tôi cảm nhận có sự đoàn kết giữa những người yêu nước trong thời điểm cam go như thế này. Tôi có một niềm tin rằng, trong một tương lai không xa, những người yêu nước sẽ tháo gỡ quốc nạn này.”
HT, VRNs