Từ Anh Tú
Trong những ngày vừa qua tôi đã được đọc trên mạng một số lời kêu gọi biểu tình trước Đại sứ quán Trung Quốc vào ngày chủ nhật 05 - 8 - 2012. Cuộc biểu tình sẽ diễn ra để phản đối hành động xâm lược của Trung Quốc trên hai quần đảo Hoàng Sa, Trường Sa của chúng ta trước kia và hành động tiếp tục gây hấn của họ trong thời gian gần đây như thành lập thành phô Tam Sa trên những hòn đảo của ta, mời thầu khai thác dầu khí trên vùng biển của chúng ta, sắp tới đây họ tiếp tục điều hàng ngàn tàu cá và tàu chiến đến vùng biển của ta…
Điều đầu tiên tôi với tư cách là một người đã từng đi biểu tình muốn nói với các bạn đó là chúng ta không phải là kẻ thù của nhau, chúng ta không có lý do gì để ghét nhau khi mỗi người ở một hoàn cảnh khác nhau nên đứng ở hai bên hàng rào sắt giữu lòng thành phố, có những cách thể hiện lòng yêu nước khác nhau.
Và nếu…
Ngày 18- 01- 1974 Trung Quốc không xâm lược hết những hòn đảo tại quần đảo Hoàng Sa, giết mấy chục người lính của chúng ta.
Nếu ngày 14- 3- 1988 Trung Quốc không tiếp tục xâm lược nhiều đảo tại quần đảo Trường Sa, giết mấy chục người lính của chúng ta.
Nếu thời gian qua Trung Quốc không quyết định thành lập cái gọi là thành phố Tam Sa trên những hòn đảo họ cướp của chúng ta.
Nếu họ không mời thầu khai thác giầu khí trên vùng biển của chúng ta, không chuẩn bị điều động hàng chục ngàn tầu cá và tầu chiến xuống vùng biển của chúng ta…thì tôi tin rằng, nếu có duyên chúng ta sẽ gặp nhau trong hoàn cảnh khác chứ không phải bị ngăn cách bởi hàng rào sắt được dựng lên giữa lòng thành phố.
Thật lòng mà nói, tôi không cảm thấy khó chịu hay buồn khi đối diện với các bạn trong hoàn cảnh đó- ở một mức độ nào đó thì vì lý do an ninh điều đó chấp nhận được nhưng tôi thấy buồn khi chúng ta, những người cùng sinh ra trên một đất nước, cùng mang trong mình dòng máu Việt lại vẫn bị ngăn cách bởi một hàng rào khác đó là sự ngăn cách bởi hàng rào được dưng lên trong tâm hồn. Đó là hàng rào được dựng lên bởi sự nghi ngờ và phân biệt. Hàng rào được dựng lên giữa hai mầu áo, đó là màu áo xanh của công an, dân quân tự vệ và thanh nguyên tình nguyện với màu áo No- U của những người biểu tình chống Trung Quốc xâm lược.
Có thể khi được điều động ra chặn đoàn người biểu tình phản đối Trung Quốc xâm lược các bạn sẽ được nghe những điều không hay về chúng tôi như những kẻ gây rối trật tự công cộng, những kẻ bị các thể lực thù địch lợi dụng hay việc bảo vệ tổ quốc đã có đảng và nhà nước lo…Tôi tin rằng các bạn sẽ không nhìn thấy những điều các bạn được nghe như vừa rồi đơn giản bởi sự thật không phải vậy. Những cuộc biểu tình vừa rồi đã chứng minh lên điều đó. Nó diễn ra một cách ôn hòa trong đúng khuôn khổ của pháp luật Việt Nam hiện hành và hơn hết nó phù hợp với lương tâm và suy nghĩ của một con người khi trăn trở trước sự tồn vong của đất nước. Với cá nhân tôi thì việc đi biểu tình cũng hoàn toàn tự nguyện…
Có lẽ vẫn còn rất nhiều điều tôi muốn nói với các bạn, có lẽ ngày mai, mồng 05- 8 -2012 chúng ta vẫn sẽ bị ngăn cách bởi những hàng rào sắt được dựng lên giữa lòng thành phố nhưng tôi hi vọng chúng ta sẽ cùng nhau phá bỏ đi những hàng rào được dựng lên trong tâm hồn, những hàng rào được dựng lên bởi sự nghi ngờ và phân biệt…