Khi viết những dòng dưới đây (và sau đó đánh máy lại rồi đưa lên mạng), tôi chỉ có một mong muốn duy nhất: Làm thế nào để sự ôn hòa, tinh thần duy lý, thượng tôn pháp luật và tôn trọng con người được phổ biến hơn trong xã hội.
Tôi không muốn, rất không muốn nhìn thấy cảnh những người biểu tình bị công an, dân phòng giằng giật, xô đẩy, thậm chí bẻ tay, bóp cổ. Không muốn những người biểu tình giận dữ gọi công an là “chó”, “súc sinh”, “ác quỷ”, “tay sai Trung Quốc”, v.v... Không muốn những người biểu tình bị bôi nhọ, bêu riếu trên phương tiện thông tin đại chúng, hay phải bước đi trên phố trước ánh mắt… căm thù hoặc rất thiếu thiện cảm, của một số người dân thủ đô.
Bên cạnh đó, tôi cũng không muốn nhìn thấy cảnh trời nắng nóng 39 độ C, anh công an trẻ tuổi gục mặt trên bàn, mắt đỏ ngầu vì thiếu ngủ, than thở với tôi: “Mệt mỏi lắm chị T. ơi!”. Bởi vì công an, an ninh đều là người Việt. Và chính quyền cũng được tạo nên từ những con người. Tôi không muốn có ai bị căm ghét, coi như súc vật.
Phải làm sao? Làm sao để sự ôn hòa, tinh thần duy lý, thượng tôn pháp luật và tôn trọng con người trở thành những giá trị chung của xã hội này? Làm sao để không bao giờ còn chiến tuyến, còn sự đối đầu, chia cắt giữa người dân Việt Nam với nhau nữa?
Qua sự vụ 5-8-2012 và những cuộc biểu tình-trấn áp-biểu tình liên miên tại Hà Nội, tôi nhận thấy một số điều: 1. Chính quyền quá lúng túng trong cách cư xử với người biểu tình và cách nhìn nhận về một hoạt động bình thường của đời sống dân sự, là biểu tình; 2. Công an, dân phòng - những người trực tiếp tham gia trấn áp - chỉ là cấp dưới, và họ cũng mệt mỏi, ức chế vì tất cả những gì đang xảy ra.
Vấn đề rất lớn của chúng ta đang nằm ở khâu “chất lượng nhân sự” của chính quyền và đội ngũ tham mưu, cố vấn. Có vẻ như hoạt động tham mưu, cố vấn của lực lượng nào đó vẫn còn mang nặng tính chất “minh họa chủ trương, đường lối”, chứ không hề sát với thực tế cuộc sống. Khoảng cách, hố sâu giữa người dân và chính quyền vì thế mà cứ rộng ra mãi. Đặt những người biểu tình và hoạt động biểu tình vào thế đối kháng với chính quyền ngay từ đầu là một tư duy sai lầm, và dường như cái sự tham mưu nào đó chỉ là để minh họa, cổ vũ thêm cho tư duy sai lầm đó.
Những dòng sau của tôi, vì thế, chỉ muốn đạt tới một mục đích duy nhất. Làm sao gạt hết mọi tị hiềm, thù hận; ứng xử trên cơ sở tôn trọng lẫn nhau và tôn trọng luật pháp, đặt lợi ích chung của đất nước là tối thượng, nhất là vào thời điểm này, khi Việt Nam đứng trước những khó khăn, thậm chí gian nguy, mà có lẽ chúng ta ai cũng thấy, ai cũng cảm nhận được…
----------
Cộng hòa Xã hội Chủ nghĩa Việt Nam
Độc lập – Tự do – Hạnh phúc
* * *
BẢN TƯỜNG TRÌNH
Kính gửi: Cơ quan Công an Quận Hoàn Kiếm
Tên tôi là: Phạm Đoan Trang
Sinh năm: 1978
Nơi đăng ký HKTT: … quận Đống Đa - Hà Nội
Chỗ ở hiện nay: như trên
Nghề nghiệp: phóng viên
Cơ quan công tác: báo Pháp luật TP.HCM, thường trú tại Hà Nội
Tôi viết bản tường trình này liên quan đến việc tôi đi biểu tình sáng 5-8 tại khu vực Bờ Hồ và bị bắt đưa về trại lưu trú Lộc Hà. Việc tôi đi biểu tình là hoàn toàn tự nguyện, không có bất kỳ ai rủ rê, lôi kéo, xúi giục, thúc ép.
Là một nhà báo từng viết nhiều bài có tính nghiên cứu về xã hội dân sự, luật pháp, Nhà nước pháp quyền, quan hệ quốc tế, tranh chấp Biển Đông nhìn từ giác độ lịch sử và công pháp quốc tế, tôi biết rõ chủ trương của Đảng và Nhà nước ta là giải quyết vấn đề Biển Đông bằng biện pháp hòa bình, trên cơ sở tôn trọng luật pháp quốc tế, Công ước LHQ về Luật Biển năm 1982, Tuyên bố chung (của ASEAN) về Ứng xử của các bên trên Biển Đông; sử dụng biện pháp ngoại giao, hòa bình.
Chính vì vậy, như tôi đã nói với cơ quan điều tra cũng như tại blog cá nhân của mình, việc người dân biểu tình ôn hòa chống những hành vi gây hấn, có tính chất bá quyền và ngày càng leo thang của Trung Quốc trên Biển Đông, là việc làm tốt, thể hiện lòng yêu nước, chính kiến của người dân, hình thành một mặt trận ngoại giao nhân dân, cùng với Nhà nước bảo vệ chủ quyền quốc gia.
Một trong các lý lẽ mà cơ quan công an đưa ra để trấn áp hoạt động biểu tình là “sợ người dân bị các phần tử cơ hội chính trị, chống đối Nhà nước, lợi dụng kích động, xúi giục gây rối trật tự công cộng hoặc chống phá chính quyền”. Thiết nghĩ, nếu thực trong hàng ngũ người biểu tình có những thành phần cơ hội chính trị như thế, thì cơ quan an ninh, công an có thể xử lý họ, nếu xác định được họ có hành vi vi phạm pháp luật. Chứ không thể gộp tất cả những người biểu tình vào một “rọ” để trấn áp tuốt, theo cái lối tư duy “không quản được thì cấm”, chỉ vì một khía cạnh nào đó rất nhỏ mà chụp mũ, bôi nhọ một mục đích tốt đẹp của hoạt động biểu tình.
Tôi thực sự mong cơ quan công an, an ninh, và chính quyền nói chung nhìn nhận chính xác tình hình thực tiễn và nhận thức của người dân nói chung, để có cách hành xử và ứng xử cho phù hợp. Suy cho cùng, để giữ vững chủ quyền trước Trung Quốc, không gì tốt cho bằng một chính quyền đúng đắn, đàng hoàng, minh bạch, nhất là tôn trọng người dân. Nhân dân không phải trẻ con để bị xúi giục, lôi kéo; nhân dân chỉ chứng kiến những hành vi xô đẩy, bắt giữ, trấn áp tàn nhẫn người biểu tình, là có biểu hiện lạm quyền. Tốt nhất là hãy để xã hội dân sự phát triển, để biểu tình diễn ra một cách ôn hòa và là một hoạt động bình thường của đời sống dân sự. Các phần tử “cơ hội chính trị” (nếu có) sẽ bị nhân dân tẩy chay, loại bỏ.
Trên đây là ý kiến của tôi, chỉ có thiện ý đóng góp, ngoài ra không có mục đích gì khác.
Hà Nội, ngày 5 tháng 8 năm 2012
Phạm Đoan Trang (ký tên)
***
Bổ sung: Tôi có lập blog cá nhân tại địa chỉ http://trangridiculous.blogspot.com/ và www.facebook.com/pham.doan.trang, với nội dung là các bài viết về chính trị-kinh tế-xã hội Việt Nam, quan hệ Việt Nam-Trung Quốc, trong đó tôi thể hiện quan điểm ủng hộ và cổ súy biểu tình.
Nhận thức cá nhân của tôi về Nghị định 38 của Chính phủ: Đây là một nghị định mà hành vi pháp lý mà nó điều chỉnh là không rõ ràng, rất mơ hồ, và vi hiến. Do định nghĩa hành vi pháp lý không rõ ràng, cho nên nó rất dễ bị cơ quan công quyền lạm dụng.
Cảm ơn chị đã giúp tôi xoá bớt đi cái ác cảm về những người bị mang cái tiếng "bồi bút cho đảng". Xin lỗi gọi như vậy vì họ tự nguyện hoặc buộc phải viết theo lệnh của đảng chứ không phải đúng lương tâm của người cầm bút (Tức là đưa sự thật tới cho con người, đứng về phía lẽ phải, bảo vệ, bênh vực kẻ yếu). Đảng thò bàn tay lông lá vào nắm tay các anh các chị để viết theo ý đảng nhưng có thể khác lòng dân
Trả lờiXóaNhững mong mỏi, hy vọng mà chị nhen nhóm trong lòng, rất buồn phải nói một sự thật là nếu đảng còn thì không bao giờ nó có thể thành hiện thực. Biểu tình vì lòng yêu nước ư? đảng rất sợ lòng yêu nước của nhân dân. Họ sợ vì: Ai là kẻ bán đất, bán biển, bán đảo cho giặc? Ai là kẻ nhận bọn TQ đang xâm lược nước ta, bắn giết đồng bào chiến sỹ ta làm bạn? Ai là kẻ tham nhũng làm nghèo đất nước, bóc lột nhân dân, giầu có bất chính trên xương máu nhân dân? Ai là kẻ coi nhân dân như kẻ thù, dùng đủ mọi thủ đoạn hèn hạ, bỉ ổi nhất của bọn lưu manh để đối phó với người dân? Ai là kẻ đang dẫm đạp lên Pháp luật, hành xử bằng thứ luật rừng rú? Ai là kẻ làm nước ta thụt lùi như hôm nay, tàn phá tài nguyên môi trường, coi mạng dân như cỏ rác?...
Chúng nó đang run sợ, ám ảnh vì tội ác mà chúng gây ra cho nhân dân và dân tộc này. Hoang mang hoảng loạn tới mức tự lột mặt nạ của kẻ nguỵ quân tử để trở thành những kẻ lưu manh thực thụ: Tàn phá nơi thờ tự tôn nghiêm, cướp phá làm kinh động cả tới vong linh người đã mất, ném vật dơ vào nhà người dân, nhốt cụ già, đàn bà, con nít trong nhà, đâm xe hành động như côn đồ với người đi đường không có gì tự vệ, vu oan giá hoạ, dựng chuyện bôi nhọ người khác, lấy tính mạng con thơ ra để hăm doạ cha mẹ...
Với những kẻ như vậy thì yêu nước tức là kẻ thù của chúng, đe doạ đến ngai vàng độc tài thống trị của chúng. Biểu tình cho dù là yêu nước khiến chúng liên tưởng tới cái ống cống mà chúng sẽ phải chui rúc sau này. Nói thật với chị, chúng sợ bị những người yêu nước hỏi tội chứ không phải chúng sợ biểu tình sẽ khiến TQ đánh VN
Có một nghịch lý mà nếu tiền nhân, cha ông ta sống lại chắc tất cả người VN còn chút lương tri sẽ không biết giấu mặt đi đâu cho hết nhục: Ai đời một đất nước bị kẻ thù đang xâm lược vẫn khiếp sợ bảo dân chúng nhịn nhục kẻo bọn đã/đang xâm lược nước ta đánh (nó đánh, nó giết dân ta rồi chứ đâu phải chưa), mà không dám đặt câu hỏi ngược lại: Bao giờ chúng ta (một đất nước đang bị kẻ thù xâm lược) đánh trả bọn xâm lược
Xem qua Bản Tường Trình cua nhà báo Đoan Trang, tôi trân trọng cái tâm của chị.
Trả lờiXóaTheo nhận định của tôi:
Một chính quyền thực sự Vì Dân - Vì Nước - gìn giữ Luật Pháp Nghiêm Minh sẽ luôn luôn được người dân tôn trọng và chung tay góp sức trong mọi việc công ích chung.
Một hệ thống cầm quyền mà Phản Dân - Hại Nước - không tôn trọng Công Pháp Quốc Tế - không tôn trọng cả Hiến Pháp Quốc Gia, thì sớm muộn gì người dân cũng sẽ vùng lên lật đổ.
Thế Lực Thù Địch nếu có là do chính Nhà Nước tạo ra, bởi chính Nhà Nước có hành vi khủng bố - trấn áp người dân, bởi chính Nhà Nước có hành vi lập bè kết nhóm vì lợi ích riêng tư - cướp đoạt tài sản của dân - trộm cắp tài sản công - mở đường cho giặc Tàu cướp nước.
Thực tế chính quyền này không phải của dân ,mà là của 1 nhóm người trục lợi mang lợi ích về cho mình trên tài sức của dân ,tài nguyên quốc gia .Bởi thế không có gì lạ khi chính quyền đè bẹp biểu tình vì điều này có hại cho họ và thái độ nhu nhược ,hèn hạ trước việc xâm lăng bọn tàu là vì họ cảm thấy không chọi nổi ,thua chắc ,cơ ngơi tài sản của họ bị mất mát .Nếu chính quyền là của dân thì sức mạnh là của 90 triệu người ,còn chính quyền của 'tụi nó' chỉ là 1 nhóm người 'cai tù 'có súng đạn .Với sức mạnh của toàn dân sẽ đương cự nỗi sự xâm lăng của ngoại bang ,còn 1 nhóm ' mất dạy ' làm sao dám !
Trả lờiXóaCha mẹ nào sanh dưỡng 2 tẻn côn đồ Nguyễn Thế Thảo và Trần Gia Thái, phải nghe chưởi cầm canh, đến chết cũng không yên mồ yên mả. Con cháu của chúng chắc phải đổi lý lịch.
Trả lờiXóaCảm ơn nhà báo Đoan Trang- một trong những nhà báo có tâm, có tầm vì dân, vì nước.
Trả lờiXóaBiểu tình, tuần hành chống TQ xâm lược trong ôn hòa trật tự chính là sử dụng biện pháp hòa bình, phù hợp với chủ trương của đảng và nhà nước. Do đó thông qua việc gây xáo trộn để bắt bớ đàn áp người biểu tình, vô hiệu hóa biện pháp đấu tranh hòa bình này của nhân dân (theo chủ trương hòa bình của đảng, đảng và nhà nước ta sẽ nhận diện được bọn phản động, thậm chí là gián điệp TQ trong hàng ngũ đảng và nhà nước ta, vì chính bọn chúng đã ra lệnh đàn áp người biểu tình.
Trả lờiXóaKẺ RA LỆNH ĐÀN ÁP BẮT BỚ BIỂU TÌNH CHÍNH LÀ KẺ PHÁ HOẠI CHỦ TRƯƠNG ĐẤU TRANH HÒA BÌNH CỦA ĐẢNG - LÀ TIẾP TAY CHO TQ XÂM LƯỢC NƯỚC TA - HÃY TIÊU DIỆT BỌN CHÚNG TRƯỚC KHI TQ THỰC HIỆN MƯU ĐỒ XÂM LƯỢC.
toan dan toc viet nam hay doan ket danh duoi pon cuop nuoc .giet het pon pan nuoc . trab blai danh du cho dan toc
Trả lờiXóa