Thứ Ba, 24 tháng 7, 2012

Nhục ở đời sẽ theo đến tận mồ.

  Khi còn sống thì Ông Bà Cha Mẹ vẫn hay day dỗ con cái bằng nhiều hình thức, mang tấm gương của người tốt và cả người xấu ra để răn dạy trẻ, dạy con lúc vào đời là chuyện thường.
  Tuy nhiên, người lớn biết đến gương nào tốt thì mang ra, gương nào xấu cũng mang ra, cốt để cho con cái thấy rằng ở đời mọi thứ đều có nhân quả, cái nhục trong đời nếu ai mắc phải sẽ phải mang theo nó đến tận mồ. Đôi khi chính những sai lầm và tội lỗi của con cái lại mang lại nỗi nhục cho cả Cha Mẹ đến khi Cha Mẹ xuống mồ.
  Vài ví dụ mà người viết đưa ra đây sẽ là những câu chuyện minh họa cho chủ đề ấy:
  Ông Vũ Mão chắc nhiều người ở thế hệ trung niên trở lên thì đều biết, biết ông là tác giả của trò ấn nút trên bàn của các kỳ họp Quốc hội. Trước khi có trò do ông đưa ra thì các địa biểu phải giơ tay biểu quyết - giơ tay là yêu cầu mà ông Dương Trung Quốc vẫn kiên trì đòi hỏi duy trì trong các kỳ họp - như thế sẽ thể hiện được trách nhiệm của từng đại biểu trước mỗi quyết định của họ khi thay mặt cử tri đi họp, quyết sách nhiều vấn đề tầm cỡ Quốc gia. 
  Hậu quả của việc cái nút sinh ra thì ai cũng biết : tên Việt gian nào không ấn nút thông qua luật biển? ai biết được hắn là ai ? tại sao không ấn YES, tại sao ấn NO...?  còn nhiều vấn đề hệ trọng khác như xây dựng đường tàu cao tốc, làm hạt nhân, sáp nhập thôn tính Hà Tây vào Hà nội...ai đồng ý, ai không đồng ý biểu quyết? lịch sử làm sao có cơ sở để xem xét lại cá nhân đại biểu nào chịu trách nhiệm với Đất nước? 
  Thực ra trò lưu manh đó là cả một kế hoạch phi minh bạch hóa trách nhiệm của đại biểu. Thử nghĩ xem: một công nhân vận hành máy tính sau cánh gà được tên đầu lãnh chỉ đạo bảo cái này ấn cho tao 99%, cái kia 80%, cái kìa 100%... vậy là nó ấn, đó đâu phải là ý chí và nguyện vọng của các đại biểu đang ngồi trong hội trường ?
   Lỗi đó là của ông Vũ Mão.

   Chuyện khác: trong lịch sử Việt nam, chưa có đám tang nào lại vỗ tay rần rần ngoài đám tang của Cụ Trần Độ. Khi ông Vũ Mão lên đọc điếu văn trong tang lễ của Cụ Tướng thì bị cả gia đình, bạn bè, hội cựu chiến binh phản đối, không công nhận và cho phép đọc tiếp. Cả sân nhà vỗ tay nhất trí với yêu cầu của con trai Cụ Trần Độ - khi ấy cũng là sỹ quan cấp cao trong quân đội. Ông Vũ Mão phải chạy mất dép cùng đám tùy tùng.
   Ngày thân mẫu của ông Mão ra đi, hàng xóm láng giềng không ai đến viếng và đưa ma, hai vợ chồng ông phải mặc áo xô đi từng nhà xin hàng xóm tha thứ... thật hết nhẽ.

   Cho đến thân phận dân thường như một ông trưởng thôn ở làng Đại Bái Gia Bình Bắc Ninh - khi chết không ai trong làng đến viếng và đưa ra đồng chỉ vì mình ông quay lưng lại làng, nghe cán bộ huyện và doanh nghiệp Đài loan câu kết cướp đất của bà con, ông mau lẹ lấy tiền đền bù trước tiên khi cả làng cả huyện đang khiếu kiện và không đồng ý bán đất cho doanh nghiệp Tàu.
    Huyện phải cho quân đến đưa ông ra đồng trong sự khinh rẻ của làng nước, xóm giềng.
    Ôi chao, nhục đến khi xuống mồ, miệng đời còn nhắc lại đến nhiều đời con cháu nếu còn ở quê.

   Thế đấy, thế nhưng nay vẫn còn những kẻ chưa nếm mùi nhục, vẫn nhơn nhơn coi thường miệng thế gian như Trần Gia Thái đang là giám đốc HTV1, Thái đang ra sức tay sai phỉ báng trí thức và người yêu nước từng xuống đường biểu tình chống lại sự xâm lược của giặc Tàu !


   Thời gian sẽ cho thấy kẻ nào phỉ báng lòng yêu nước của đồng bào rồi cũng sẽ phải nhận những sự khinh rẻ của nhân loại, gia đình và dòng tộc của kẻ ấy cũng sẽ chịu chung nỗi nhục khó tẩy rửa ấy.
  

3 nhận xét:

  1. Nỗi nhục đó tất nhiên là hắn và gia đình hắn phải gánh chịu là đúng dồi.
    Còn họ hàng và dòng tộc nhà hắn cũng chỉ thổ thẹn vì phải mang tai tiếng với xã hội thôi, chứ còn xã hội luôn công bằng mà,
    tất nhiên xã hội vẩn phải có trách nhiệm với những người trong họ hàng dòng tộc đó chứ,
    Mà cũng có nhiều người trong trong họ đó nhưng lương tâm người ta vẫn trong sáng vẫn tròn trách nhiệm với làng xóm và đất nước chứ có phải ai cũng mất dậy như hắn đâu

    Trả lờiXóa
  2. Vì dân ,dân lập đền thờ
    Hại dân ,dân đái ngập mồ,thối xương.

    Trả lờiXóa
  3. Kinh sợ thật!
    Lũ Trần Gia Thái không phải là người. Nó không biết sợ!

    Trả lờiXóa